Blog Archive

Sunday, July 28, 2013

Về Với Ngài





Thương tiếc.


Nhìn ảnh Bố lung linh hương khói,
Con hỏi lòng Bố có buồn không ?
Ngày xưa Bố sống rất âm thầm,
Con muốn biết khi nào Bố giận ?

Biết bao lần gian nan lận đận,
Từng đứa con số phận đẩy đưa.
Mẹ dãi dầu sớm nắng chiều mưa,
Cha bạc đầu thương đàn con dại.

Cuộc đời Mẹ sao nhiều bạc đãi,
Chưa một lần hưởng chút bình an.
Sức khô kiệt Mẹ trút hơi tàn,
Bỏ hết chuyện buồn vui dương thế.

Bỏ lại Bố cõi lòng tan nát,
Bỏ lại con như chim lạc đàn.
Mẹ đi con nhớ Mẹ nhiều lắm,
Có khi nào nắm lại bàn tay ?

Bàn tay thô vất vả tháng ngày,
Thương chồng con không quản hao gầy.
Suốt đời Mẹ tận tụy vì con,
Mẹ vì chồng sống đời khổ hạnh.

Giờ đây Bố cũng đi theo Mẹ,
Buồn nào hơn nữa Bố Mẹ ơi.
Tiếc thương con thắp nén hương trầm,
Xin tha thứ những ưu phiền đem lại.

THƠ KHÓC CHA.

Giấc ngủ say

Bố nằm đây giấc ngủ say,
Bụi trần giũ hết xuôi tay giã từ.
Tuyết rơi hay tóc Bố tôi,
Một mầu tang phủ lên thân xác người.

Tuyết đầy trời tuyết trắng xóa,
Đâu bằng lòng tôi băng giá thương cha.
Sao Bố đi không một lời,
Sao Bố đành lòng bỏ cuộc bể dâu ?

Xe lăn đưa Bố về đâu,
Nắm tro dương thế còn đâu bóng hình ?
Còn đâu cột chống gia đình,
Còn đâu nhắn nhủ lời khuyên Bố dành.

Còn đâu dáng đứng trông theo,
Tiễn con ra cửa quay vào buồn hiu.
Hoa lan ai tưới ban chiều,
Giờ đây héo úa buồn theo với người.

Tóc vương vài sợi lược rơi,
Giờ ai cắt tóc chuyện trò hàn huyên ?
Lời thư ai viết niềm riêng,
Gửi bao thương nhớ cho đàn con yêu.

Bố ơi thôi hãy ngủ yên,
Mộng lành dẫn lối Bố về cõi tiên.
Ngàn năm dỗ giấc cô miên,
Ngày sau con đến cùng cha mẹ hiền.

For MY LOVELY DAD 


Trần Thị Mỹ Phượng