Thursday, October 3, 2013
Wednesday, September 18, 2013
Wednesday, July 31, 2013
Tuesday, July 30, 2013
Câu chuyện cây táo
Câu chuyện cây táo
Có một cây táo rất to. Cậu bé con thường xuyên đến chơi quanh cây táo. Cậu trèo lên cây, ăn những quả táo chín đỏ và ngủ dưới tán cây. Cậu rất yêu cây táo và cây táo cũng vậy, rất thích chơi cùng cậu. Nhưng thời gian trôi qua...
Cậu bé đã lớn, và không đến chơi quanh cây táo hàng ngày nữa. Một ngày, cậu lại đến với vẻ mặt đượm buồn. Cây táo cất tiếng: “Hãy lại đây chơi với ta”.
“Tôi không còn là đứa bé nữa, tôi không muốn chơi ở quanh cây táo đâu. Tôi muốn có đồ chơi. Tôi cần tiền để mua đồ chơi” - Cậu bé nói.
- “Xin lỗi, ta không có tiền. Nhưng cậu có thể hái táo đem bán. Sau đó cậu sẽ có tiền nhé!”
Cậu bé quá đỗi vui mừng, hái hết số táo trên cây rồi quay bước đi. Từ đợt đó cậu không quay trở lại với cây táo nữa. Cây táo rất buồn.
Rồi một ngày khác, cậu bé năm nào lại quay trở lại, cây táo vô cùng phấn khởi: “Hãy đến đây chơi với ta nào ”. “Tôi không có thời gian đâu, tôi phải làm việc cho gia đình. Chúng tôi muốn có cái nhà để ở. Liệu cây có giúp tôi được không?”.
- “Xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt các nhánh cây của ta để làm nhà ở”.
Thế là cậu bé, giờ đã thành chàng trai trẻ, chặt hết các nhánh cây táo và vui vẻ bước đi. Cây táo thấy vui khi nhìn cậu hạnh phúc. Nhưng từ đó chàng trai không quay lại nữa.
Cây táo cảm thấy cô đơn và buồn tủi. Một ngày hè nóng nực, cậu bé năm nào, giờ đã già, quay trở lại. Cây táo phấn khởi lắm: “Hãy đến đây chơi với ta”.
Cậu bé ngày nào trả lời: “Tôi buồn lắm, và tôi cũng già rồi. Tôi muốn đi du thuyền để thư giãn”.
Cây táo đáp lại: “Hãy dùng thân cây của ta mà làm thuyền. Cậu có thể đi khắp nơi”.
Cậu bé năm nào chặt thân cây để làm thuyền rồi đi chu du, không quay lại thăm cây táo trong một thời gian dài.
Nhiều năm sau, cậu bé quay lại, giờ cậu đã thành ông lão.
- “Xin lỗi cậu bé của ta, nhưng ta không còn gì để cho cậu nữa rồi. Không còn táo cho cậu…”, cây táo nói.
- “Tôi không còn răng để ăn”.
- “... không còn thân cây cho cậu trèo…”
- “Tôi quá lớn tuổi để làm điều đó”.
- “Ta thực sự không thể cho cậu gì nữa, chỉ còn duy nhất phần gốc đang chết dần…” - Cây táo nghẹn ngào.
- “Bây giờ tôi không cần gì hết, tôi chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi. Tôi thấy mệt mỏi sau bao năm tháng”.
- “Ồ, hay quá! Gốc cây già nua này sẽ là nơi tốt nhất cho cậu nghỉ. Nào, hãy đến đây, hãy đến đây với ta và nằm nghỉ bên ta”.
Cậu bé năm nào ngồi xuống, cây táo vui mừng trào nước mắt.
Đây là câu chuyện dành cho tất cả mọi người. Cây táo chính là cha mẹ của chúng ta. Khi trẻ, chúng ta yêu quý và thích chơi cùng cha mẹ. Nhưng khi đã lớn, chúng ta lại rời họ đi, chỉ tìm đến họ khi ta cần gì đó hay gặp khó khăn, rắc rối.
Cho dù thế nào chăng nữa, cha mẹ vẫn sẽ luôn ở bên cạnh và cho chúng ta mọi thứ, luôn mong chúng ta được hạnh phúc. Có thể bạn nghĩ cậu bé cư xử tàn nhẫn với cây táo, nhưng sự thực, chúng ta cũng cư xử với cha mẹ mình như thế đấy.
Hãy yêu quý cha mẹ dù ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
Có một cây táo rất to. Cậu bé con thường xuyên đến chơi quanh cây táo. Cậu trèo lên cây, ăn những quả táo chín đỏ và ngủ dưới tán cây. Cậu rất yêu cây táo và cây táo cũng vậy, rất thích chơi cùng cậu. Nhưng thời gian trôi qua...
Cậu bé đã lớn, và không đến chơi quanh cây táo hàng ngày nữa. Một ngày, cậu lại đến với vẻ mặt đượm buồn. Cây táo cất tiếng: “Hãy lại đây chơi với ta”.
“Tôi không còn là đứa bé nữa, tôi không muốn chơi ở quanh cây táo đâu. Tôi muốn có đồ chơi. Tôi cần tiền để mua đồ chơi” - Cậu bé nói.
- “Xin lỗi, ta không có tiền. Nhưng cậu có thể hái táo đem bán. Sau đó cậu sẽ có tiền nhé!”
Cậu bé quá đỗi vui mừng, hái hết số táo trên cây rồi quay bước đi. Từ đợt đó cậu không quay trở lại với cây táo nữa. Cây táo rất buồn.
Rồi một ngày khác, cậu bé năm nào lại quay trở lại, cây táo vô cùng phấn khởi: “Hãy đến đây chơi với ta nào ”. “Tôi không có thời gian đâu, tôi phải làm việc cho gia đình. Chúng tôi muốn có cái nhà để ở. Liệu cây có giúp tôi được không?”.
- “Xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt các nhánh cây của ta để làm nhà ở”.
Thế là cậu bé, giờ đã thành chàng trai trẻ, chặt hết các nhánh cây táo và vui vẻ bước đi. Cây táo thấy vui khi nhìn cậu hạnh phúc. Nhưng từ đó chàng trai không quay lại nữa.
Cây táo cảm thấy cô đơn và buồn tủi. Một ngày hè nóng nực, cậu bé năm nào, giờ đã già, quay trở lại. Cây táo phấn khởi lắm: “Hãy đến đây chơi với ta”.
Cậu bé ngày nào trả lời: “Tôi buồn lắm, và tôi cũng già rồi. Tôi muốn đi du thuyền để thư giãn”.
Cây táo đáp lại: “Hãy dùng thân cây của ta mà làm thuyền. Cậu có thể đi khắp nơi”.
Cậu bé năm nào chặt thân cây để làm thuyền rồi đi chu du, không quay lại thăm cây táo trong một thời gian dài.
Nhiều năm sau, cậu bé quay lại, giờ cậu đã thành ông lão.
- “Xin lỗi cậu bé của ta, nhưng ta không còn gì để cho cậu nữa rồi. Không còn táo cho cậu…”, cây táo nói.
- “Tôi không còn răng để ăn”.
- “... không còn thân cây cho cậu trèo…”
- “Tôi quá lớn tuổi để làm điều đó”.
- “Ta thực sự không thể cho cậu gì nữa, chỉ còn duy nhất phần gốc đang chết dần…” - Cây táo nghẹn ngào.
- “Bây giờ tôi không cần gì hết, tôi chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi. Tôi thấy mệt mỏi sau bao năm tháng”.
- “Ồ, hay quá! Gốc cây già nua này sẽ là nơi tốt nhất cho cậu nghỉ. Nào, hãy đến đây, hãy đến đây với ta và nằm nghỉ bên ta”.
Cậu bé năm nào ngồi xuống, cây táo vui mừng trào nước mắt.
Đây là câu chuyện dành cho tất cả mọi người. Cây táo chính là cha mẹ của chúng ta. Khi trẻ, chúng ta yêu quý và thích chơi cùng cha mẹ. Nhưng khi đã lớn, chúng ta lại rời họ đi, chỉ tìm đến họ khi ta cần gì đó hay gặp khó khăn, rắc rối.
Cho dù thế nào chăng nữa, cha mẹ vẫn sẽ luôn ở bên cạnh và cho chúng ta mọi thứ, luôn mong chúng ta được hạnh phúc. Có thể bạn nghĩ cậu bé cư xử tàn nhẫn với cây táo, nhưng sự thực, chúng ta cũng cư xử với cha mẹ mình như thế đấy.
Hãy yêu quý cha mẹ dù ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
Monday, July 29, 2013
Tình yêu của cha mẹ
Ông lão 80
tuổi ngồi trên chiếc ghế sô-pha cùng người con trai trí thức 45 tuổi. Đột nhiên
có tiếng một con quạ gõ gõ cái mỏ vào ô của sổ của căn nhà.
Người cha già
hỏi con trai: “Cái gì vậy?”.
Người con
trai trả lời: “Một con quạ”.
Vài phút trôi
qua, người cha lại hỏi con trai: “Cái gì vậy?”
Người con trả
lời: “Cha, con đã nói với cha rồi. Đó là một con quạ”.
Một lúc nữa
lại trôi đi, người cha già lại hỏi: “Cái gì thế?”.
Đến lúc này,
có chút bực dọc, khó chịu trong giọng điệu của người con trai khi anh ta trả lời
cha: “Đó là một con quạ, một con quạ”.
Một lúc lâu
sau, người cha lại hỏi con trai cũng vẫn câu hỏi “cái gì thế?”.
Lần này người
con trai thực sự tức giận hét vào mặt người cha già mà rằng: “Tại sao cha cứ hỏi
đi hỏi lại con cùng một câu hỏi thế hả? Con đã nói bao nhiêu lần rồi, đó chỉ là
một con quạ. Cha không hiểu hả?”.
Thoáng chút
ngần ngừ, người cha đi vào phòng mình, mang ra một cuốn nhật kí đã cũ nát. Cuốn
sổ ông giữ gìn kể từ khi người con trai ra đời. Mở một trang, người cha đưa cho
cậu con trai đọc. Khi người con trai đón lấy, anh ta thấy những dòng chữ được
viết trong nhật kí như sau:
“Hôm nay, đứa
con trai bé bỏng 3 tuổi ngồi cùng tôi trên chiếc ghế sô-pha. Khi một con quạ đậu
trên cửa sổ, con trai đã hỏi tôi 23 lần rằng đó là cái gì, và tôi cũng đã trả
lời 23 lần rằng đó là một con quạ. Tôi nựng con mỗi lần nó hỏi tôi cùng một câu
hỏi, lặp đi lặp lại 23 lần. Tôi không hề cảm thấy khó chịu, mà trái lại, càng
yêu thương đứa con ngây thơ bé bỏng này hơn”…
Khi cha mẹ
bạn trở nên già cả, đừng chối bỏ và coi họ như một gánh nặng. Hãy nói với họ
bằng những từ ngữ lịch sự, tử tế, kính trọng, và khiêm tốn. Hãy quan tâm, ân cần
với họ. Bởi chính họ đã nuôi nấng bạn từ tấm bé, luôn thể hiện tình yêu vị tha,
lớn lao đối với bạn, không quản ngại nắng mưa, bão tố, cho bạn có được ngày hôm
nay.
Hãy quan tâm, ân cần...
Sunday, July 28, 2013
Thương tiếc.
Nhìn ảnh Bố lung linh hương khói,
Con hỏi lòng Bố có buồn không ?
Ngày xưa Bố sống rất âm thầm,
Con muốn biết khi nào Bố giận ?
Biết bao lần gian nan lận đận,
Từng đứa con số phận đẩy đưa.
Mẹ dãi dầu sớm nắng chiều mưa,
Cha bạc đầu thương đàn con dại.
Cuộc đời Mẹ sao nhiều bạc đãi,
Chưa một lần hưởng chút bình an.
Sức khô kiệt Mẹ trút hơi tàn,
Bỏ hết chuyện buồn vui dương thế.
Bỏ lại Bố cõi lòng tan nát,
Bỏ lại con như chim lạc đàn.
Mẹ đi con nhớ Mẹ nhiều lắm,
Có khi nào nắm lại bàn tay ?
Bàn tay thô vất vả tháng ngày,
Thương chồng con không quản hao gầy.
Suốt đời Mẹ tận tụy vì con,
Mẹ vì chồng sống đời khổ hạnh.
Giờ đây Bố cũng đi theo Mẹ,
Buồn nào hơn nữa Bố Mẹ ơi.
Tiếc thương con thắp nén hương trầm,
Xin tha thứ những ưu phiền đem lại.
THƠ KHÓC CHA.
Giấc ngủ say
Bố nằm đây giấc ngủ say,
Bụi trần giũ hết xuôi tay giã từ.
Tuyết rơi hay tóc Bố tôi,
Một mầu tang phủ lên thân xác người.
Tuyết đầy trời tuyết trắng xóa,
Đâu bằng lòng tôi băng giá thương cha.
Sao Bố đi không một lời,
Sao Bố đành lòng bỏ cuộc bể dâu ?
Xe lăn đưa Bố về đâu,
Nắm tro dương thế còn đâu bóng hình ?
Còn đâu cột chống gia đình,
Còn đâu nhắn nhủ lời khuyên Bố dành.
Còn đâu dáng đứng trông theo,
Tiễn con ra cửa quay vào buồn hiu.
Hoa lan ai tưới ban chiều,
Giờ đây héo úa buồn theo với người.
Tóc vương vài sợi lược rơi,
Giờ ai cắt tóc chuyện trò hàn huyên ?
Lời thư ai viết niềm riêng,
Gửi bao thương nhớ cho đàn con yêu.
Bố ơi thôi hãy ngủ yên,
Mộng lành dẫn lối Bố về cõi tiên.
Ngàn năm dỗ giấc cô miên,
Ngày sau con đến cùng cha mẹ hiền.
For MY LOVELY DAD
Trần Thị Mỹ Phượng
Giấc ngủ say
Bố nằm đây giấc ngủ say,
Bụi trần giũ hết xuôi tay giã từ.
Tuyết rơi hay tóc Bố tôi,
Một mầu tang phủ lên thân xác người.
Tuyết đầy trời tuyết trắng xóa,
Đâu bằng lòng tôi băng giá thương cha.
Sao Bố đi không một lời,
Sao Bố đành lòng bỏ cuộc bể dâu ?
Xe lăn đưa Bố về đâu,
Nắm tro dương thế còn đâu bóng hình ?
Còn đâu cột chống gia đình,
Còn đâu nhắn nhủ lời khuyên Bố dành.
Còn đâu dáng đứng trông theo,
Tiễn con ra cửa quay vào buồn hiu.
Hoa lan ai tưới ban chiều,
Giờ đây héo úa buồn theo với người.
Tóc vương vài sợi lược rơi,
Giờ ai cắt tóc chuyện trò hàn huyên ?
Lời thư ai viết niềm riêng,
Gửi bao thương nhớ cho đàn con yêu.
Bố ơi thôi hãy ngủ yên,
Mộng lành dẫn lối Bố về cõi tiên.
Ngàn năm dỗ giấc cô miên,
Ngày sau con đến cùng cha mẹ hiền.
For MY LOVELY DAD
Trần Thị Mỹ Phượng
Friday, July 26, 2013
Thursday, July 25, 2013
Tranh cát 'Tình cha'
Câu chuyện kể về gia đình nhỏ của một người lính từ chiến trường trở về. Gia đình ấy có 4 thành viên và luôn luôn tràn ngập tiếng cười và tình yêu thương. Nhưng những giây phút hạnh phúc nhanh chóng trôi qua, người vợ đột ngột qua đời, người chồng, cha phải một mình bươn chải nuôi nấng 2 đứa con thơ.
Người vợ đột ngột qua đời
Thương con, người cha lăn lộn nhiều hơn, làm nhiều nghề hơn để đủ tiền
chăm lo cho các con. Không những thế, người cha còn thay thế vai trò của
người mẹ, hết giờ làm phải về nhà chăm sóc 2 đứa con, bên con những khi
con ốm đau,… Cảm động nhất có lẻ là hình ảnh những khi túng thiếu, người cha phải bán máu ở bệnh viện, kiếm thêm tiền nuôi nâng cho 2 con.
Người cha phải bán máu...
... và làm thêm rất nhiều nghề để nuôi nâng 2 người con
Rồi công lao chăm bẵm của người cha cũng được đến đáp xứng đáng khi cae
2 đứa con đều lớn lên khỏe mạnh và đạt được những thành công nhất định
trong cuộc sống. Theo thời gian, người cha cũng già và yếu dân đi, ông
lẳng lặng nhìn 2 đứa con lần lượt rời xa mình, người con gái thì theo
chồng, người con trai đỗ Đại học phải đi học xa,…
2 người con không phụ lòng mong mỏi của cha, đã đạt nhiều thành công trong cuộc sống
Ngày nhắm mắt, xuôi tay, người cha mỉm cười mãn nguyện khi được gặp và nhìn thấy 2 đứa con thân yêu.
Nụ cười mãn nguyện của người cha trước khi nhắm mắt
Clip tranh cát “Tình cha” được đăng tải khi mùa Vu Lan,
báo hiếu đang đến rất gần. Với những thông điệp vô cùng sâu sắc và ý
nghĩa, clip là lời nhắc nhở đối với những ai còn ngày ngày được gặp gỡ
đáng sinh thành của mình. Và hãy quan tâm, yêu thương cha mẹ khi còn có
thể.Thursday, July 4, 2013
Monday, June 3, 2013
Thursday, February 21, 2013
Subscribe to:
Posts (Atom)